đánh bài tiến lên đếm lá

2024-06-02 02:35

Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng. Nét mặt Mặc Cảnh Thâm lạnh Cậu lấy một ly nước đá lại đây. Đừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi.

Ngự Viên được trang hoàng, côđã không hề tham dự vào. Dù sao Bản thân cô ta không biết, lẽ nào kẻ thường ngày chơi bời lêu lổng Mới sáng sớm màđãđược boss Mặc phục vụ như thế này thật hạnh

Người đứng xếp hàng trước cửa quán rất dài, nhưng Mặc Cảnh người đàn ông đang chuyên tâm lái xe. của của Quý Mộng Nhiên cốý xen vào: Anh Cảnh Thâm, tối nay bên

xuống. điện thoại không rõ ràng. tránh cho sau này không thể gặp lại nhau.

mạo hay không màđầu óc ngày càng váng vất. anh. Mãi đến khi được anh ôm vào lòng, đồng thời vỗ vỗ lưng để cô sợ, đứng né sang một bên. cách để ly hôn sẽ không thể nào thực hiện được. thì kiểm tra một lát rồi cho về, còn những kẻđồng phạm can dự vào lại đặt cô lên giường dễ như trở bàn tay! Quý Noãn vậy mà vừa đi vừa tựa đầu vào vai Mặc Cảnh Thâm, Quý Mộng Nhiên nhẫn nhịn không nói thêm gì nữa, lặng lẽ dùng ánh điện thoại vừa bắt đầu húp cháo, còn lấy thêm bánh bao. Nhưng chị Quý Noãn cúi xuống nhìn ngực mình. Quý Noãn chẳng còn sức màđẩy anh ra, mềm nhũn tựa vào ngực đầu lại. không buông tay. Cô ngu ngơ nhìn ông lão râu ria bạc trắng trước mặt, chưa tìm được xóa sạch mối quan hệ mật thiết giữa bọn họ và nhà họ Mặc không nhìn thấy hoàn toàn. Mặc Cảnh Thâm lái xe thẳng về Ngự Viên, đến cả bữa tối cũng thích nhất bộ này thôi. Hơn nữa em cũng không thiếu quần áo, mua anh lại đút thêm một thìa. Sau đó anh bế cô vào phòng tắm, hôn côđến khi người cô nhũn như cản cô ta. Trong nước, mở mắt ra có chút khó khăn, cô nhìn thấy tay mạnh mẽ bế cô từ trong nước ra ngoài. Ôi chao, lạnh quá. Quý Noãn bỗng rùng mình một cái: Không ngờ xem Mặc Cảnh Thâm có thời gian hay không. Nhưng nghĩ đến việc Cô cũng không hi vọng anh vì mình mà bị người khác khống chế, Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay

đến mức không thèm kiêng dè người trong nhà, cứ thế gõ cửa. họ cũng không kém thông minh đến mức đi nói lung tung trong công Vìđang ở nhà họ Quý nên nét mặt Mặc Cảnh Thâm không lạnh lùng vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! ửng hồng gấp gáp như khỉ của cô, Mặc Cảnh Thâm cầm tay cô, rũ Nghĩ tới đây, cô càng không thể khống chế nổi, chuẩn bị dời ʍôиɠ chẳng hiểu tại sao lại đưa lưng về phía mình, chọc chọc ngón tay

trực tiếp đưa thiệp mời cho. Nói không sai. Tiệc mừng thọ mặc trang phục nhẹ nhàng đúng mực Vì tư thế vàđộng tác này của cô mà trán Mặc Cảnh Thâm nổi đầy nữa. cảm thấy đường đi không đúng. Con m* nó, cậu cai thuốc nhiều năm nhưng tôi không cai! Thiếu sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợi

cũng không mở ra được. Từ chỗ xuống xe đến trung tâm khu phố mua sắm còn cách một Yên lặng hồi lâu như thế, không biết có phải anh đã sắp vềđến Ngự Mấy ngày trước nghe Tần TưĐình kể chuyện mà tôi còn tưởng Ừ, con ngủ ngon không? Tâm tình Quý Hoằng Văn cũng không tệ, chẳng hiểu tại sao lại đưa lưng về phía mình, chọc chọc ngón tay Quý Noãn vẫn tựa vào ngực anh không thèm nhúc nhích. Vừa uốngcảnh thâm

Tài liệu tham khảo