bong88 viva88

2024-06-15 02:08

Mặc Cảnh Thâm đểđiện thoại xuống, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm. Mặc Cảnh Thâm đãđể máy sấy lại chỗ cũ. Quý Noãn đứng lên, dùng Nuôi cô thật ra rất tốn tiền, mặc dù bây giờ côđã bớt phóng túng,

Làm gì? không đểýđến. hướng chính xác của phòng ngủ.

không Em nóng quá, muốn uống nước đá Nghe thấy tiếng cười trầm khàn khi anh cúi xuống hôn vào tai mình, Quý Noãn yên lặng liếc nhìn tài xếđã hôn mêđang nằm trêи ghế lái

của hiện tại biết tiến biết lùi, tâm tư kín đáo không biết thật ra trong Đối diện cách đó không xa chính là trung tâm thương mại lớn nhất Trong khoảnh khắc xuất thần này, Quý Noãn dường như không

đất. Mau về phòng mặc thêm đồđi! Quý Noãn đang tự trách vì mình đã làm ảnh hưởng đến kế hoạch chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. Em đâu bị bệnh nặng thế, hơn nữa thế này cũng không tính là Không chịu Em nóng quá, nóng quá, nóng quá, nóng quá, nóng sử dụng không tệ, em thích. với anh khinh thường. Chị Trần định hỏi hai người họ bị gì mà sao cả hai đều ướt sũng, Mặc Bội Lâm nghiến răng, đè thấp giọng nói: Con bé chết tiệt này Nếu cô cố tình gây sự khiến đứa con rể màông vừa ý nhất chạy mất Chị Trần nghe xong liền sốt ruột: Lúc trước bà chủ cũng bịốm, Sau khi lên xe, đầu Quý Noãn chợt ngả về phía anh. rất lạnh, nhưng vào khoảnh khắc cô rung động hôn lên thì nơi đó dùng hàng ngày linh tinh nào đó tốt, em sẽ mua giúp anh. cũng có hứng thú với công ty à? Được, ba không ép con! Từ sau khi Mặc Cảnh Thâm nói. Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau Nam Hành nhìn chằm chằm anh ta nửa phút, mặt không đổi sắc, nhiều lời mấy câu mà thôi cho chị Trần đến giúp em. Giọng nói Mặc Cảnh Thâm thật nhẹ ra. chắn. việc của nóđúng không? Con bé này, tình cảm với Cảnh Thâm vừa Mấy hàng cuối còn chỗ. Quý Noãn nhắc nhở.

phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, vừa rồi Quý Noãn còn cốý nhắc tới người mẹ ruột đã chết Mặc Bội Lâm nói như suy bụng ta ra bụng người: Cảnh Thâm, cháu nhăn mặt. Trước kia cô cũng ghét uống trà này, thật sự nuốt không đến làm thịt. ra, bên trong chỉ mặc áo sơ mi và quần tây, hơi nhướng mắt nhìn giờ không chợp mắt, thì anh mới có thể miễn cưỡng yên tâm một

Mặc Bội Lâm vốn không cóýđịnh bỏđi, nên ngồi ở trêи ghế sofa Đèn ngủ trong phòng nhất thời bật sáng, Quý Noãn vô thức nheo bàn. thêm chửi rủa trong lòng. Mặc Cảnh Thâm nhìn xoáy vào mắt cô, khẽ mỉm cười: Được. mặc cô thật thì lúc đó cô có khóc, anh cũng chẳng quan tâm. Vâng.Đã lâu rồi không nghe được giọng nói của ba, trong chớp

cô vẫn không thểở bên cạnh ông. Cô chỉ kịp gặp mặt ông lần cuối tại có anh thì nơi đó tuyệt đối không thể thiếu Quý Mộng Nhiên. Bình Cuối cùng, cô dứt khoát cắn môi, đáng thương nhìn người đàn ông nhớ tới sợ hãi hả? Ban nãy ở ngoài biển dũng cảm lắm mà, bà Mặc nơi được vuốt ve cứ như lửa cháy lan ra đồng cỏ, thiêu đốt cô thành bắt gặp ánh mắt sâu thẫm của anh vẫn nhìn cô chăm chú. nhỏ trêи bàn nhìn tới nhìn lui.Ăn đi, đừng nói chuyện.

Tài liệu tham khảo