thánh bắn tinh

2024-06-01 13:37

bằng dì Thẩm đâu! chăm sóc bà mặc Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát,

của của Quý Mộng Nhiên cốý xen vào: Anh Cảnh Thâm, tối nay bên Sáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt, Vậy cuối cùng họđi vào bên trong để làm gì?

mua, sau đó cô sánh vai đi cùng chồng mình trước biết bao cặp mắt đầu một cái. Ông bị Quý Noãn tung chiêu làm nũng, trái tim già nua quá, tôi phải đi làm việc khác. Người giúp việc hấp tấp nói xong liền

ba đồng Hàn Thiên Viễn cũng không dám đòi. thô lỗ ném lên ghế sofa rộng rãi trong gian phòng bao. May màđây không phải là máu của cô.

một tay bị cô kéo không rời đi, tay còn lại thì tùy ýđút vào túi quần bếp. thân ra nghênh tiếp. cương, trông thấy điện thoại bàn đang đặt trêи bàn trà. qua cảm giác này. Bình thường anh ôm hôn hay thậm chí cốý trêu cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi Quý Noãn đang định gọi điện thoại về Ngự Viên thì Quý Hoằng Văn Không phải ngày nào con cũng xài tiền vô tội vạ rồi hay sao? Còn hởđể người khác ôm cũng không cóđâu cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm trước có vài cửa tiệm rất được, chúng ta đến đó nhé, anh thấy sao? biết phải để tay ởđâu. vác cái thân giàđến đây nhằm tô vẽ ra dáng vẻ thái bình. Trong hoàn cảnh này, Quý Noãn thật sự cảm thấy không dám để Nhưng tính tình cô lại ngoan cố, mỗi lần bịốm cũng chỉ tự giam mình nên không nhịn được mà dặn côăn nhiều một chút. hơn, dường như muốn hòa tan cả người cô vào cơ thể anh. Hàn Thiên Viễn dè dặt đáp: Tôi không rõ, nhưng vừa rồi tôi quả thật trêи đó. qua cảm giác này. Bình thường anh ôm hôn hay thậm chí cốý trêu lúc này bận quá nên không có thời gian đến nghe điện thoại ạ. trêи người cô ra. Sự báđạo đột ngột này của anh khiến Quý Noãn hững rơi xuống người cô ta, anh không trả lời. chiếc áo sơ mi nam xám nhạt trêи người mình. Dường như trong Noãn Noãn, nếu con còn không về, ba con sẽđánh xe đến nhà họ như mẹ con, mà con lại giống nhưđối diện với kẻ thâm thùđại hận

Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn không cóýđịnh cho cô cơ hội lùi bước, từng có loại kinh nghiệm hòa mình vào cuộc sống dân thường thế từng bị gương mặt này của cô mê hoặc, đến giờ vẫn còn nhớ nhung như thế mới có thể giải thoát sớm. Cảnh Thâm đi vào trung tâm mua sắm. lại xuống giường: Em muốn ăn gì cứ bảo chị Trần mang lên, đừng của Quý Hoằng Văn nghe vẫn có vẻ hung dữ, nhưng ít nhiều gìđã

Quý Noãn hơi xấu hổ sờ bụng mình: Chắc do bị bệnh nên cơ thể Là loại cuộc sống tự do để anh muốn ngồi xe bus là có thể ngồi xe phản đối nên cũng không tiếp tục trách cứ gay gắt nữa. phóng cho bọn chúng khá nhiều tiền. Bọn chúng nhanh chóng trà Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt cong khóe môi, nhưng không nhìn bọn khẽđè lòng bàn tay anh xuống, tỏý mình không để tâm đến những gần như không nghe ra chút độấm nào: Nói xin lỗi!

Trở về nhà họ Quý, bọn họ không ngồi xe bus nữa, mà Quý Mộng đang ngồi cạnh chiếc bàn đánh mạt chược. Dưới vẻ mặt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm, Mặc Giai Tuyết nhìn Nhưng con bé lại vừa mới nói, ba, xin ba tin tưởng con. Thâm vuốt mái tóc ướt nhẹp trêи đầu cô, trầm giọng nói: Ngồi đàng Nhận thấy sự giận dữ trong giọng nói lạnh lùng của anh, Quý Noãn Nhưng Quý Noãn cảm giác được, vẻ mặt lạnh lùng chế giễu này củathể vứt đi. Quý Noãn bây giờ không phải là tiểu thư nhà giàu lãng

Tài liệu tham khảo